Đề bài: Đang giờ học, bỗng có một học sinh vào lớp trình giấy xin vào học, hãy tả người bạn mới ấy.
Thằng Vĩnh là đứa bạn chí cốt của tôi. Nố khăng khít với tôi như hình với bóng. Đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên gặp Vĩnh..
Hôm ấy, trong tiết đầu, cả lớp tôi chăm chú nghe giảng bài. Bỗng thằng Hải khều tôi rồi chỉ ra cửa. Tôi liếc ra cửa trông thấy một cậu bé cứ thập thò nhìn vào lớp. Tin ấy lan nhanh từ miệng người này sang người kia làm cho cả lớp lao xao. Cô giáo ngừng giảng bài, nghiêm nghị hỏi cả lớp:
– Chuyện gì thế các em?
Chúng tôi im phăng phắc. Bỗng cậu bé ấy bước vào hết sức rụt rè. Nó đứng ngay ở cửa, lễ phép cúi đầu chào cô. Cô giáo bước lại gần nó, cầm tờ giấy xin học lên xem. Lớp chúng tôi bắt đầu xì xào bàn tán về anh bạn mới này. Bọn con gái thì nhỏ nhẹ:
– Bạn ấy chắc học giỏi đấy! Nhìn bề ngoài cũng khá thông minh!
Tình bạn giữa tôi và Vĩnh ngày càng gắn bó với nhau
Tôi chúa ghét những đứa học giỏi vì chúng nó hay làm cao, kiêu căng lắm! Nhưng đối với anh chàng này, tôi thấy có gì đặc biệt. Vóc dáng nó gầy gò. Nó mặc quần áo đồng phục có vá đôi ba chỗ nhưng được cái miếng vá khéo nên cũng tươm tất. Mái tóc nó hoe hoe vàng, cháy nắng nhưng bù lại là khuôn mặt sáng sủa có vẻ bảnh trai, cứng rắn. Da cậu ta đen sạm có lẽ vì làm việc nhiều ngoài nắng. Tự nhiên tôi cảm thấy có cảm tình với người bạn mới này.
Tôi nhìn vào đôi mắt long lanh đen lay láy của nó. Tôi đọc được trong ánh mắt đó môt nỗi sợ sệt, rut rè, và thât sâu hơn nữa là môt niềm đau xót.
Cô giáo đọc xong tờ giấy cho vào lớp của Ban Giám hiệu, cô mỉm cười với cậu bé ấy. Cô dịu dàng cầm tay cậu bé dắt ra trước lớp, giới thiệu với chúng tôi:
– Đây là bạn Vĩnh. Năm vừa rồi bạn là học sinh xuất sắc ở trường Võ Thị Sáu, nhưng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bạn phải nghỉ học. Nay gia đinh đã thu xếp được cho bạn vừa học vừa làm nên bạn trở lại trường học. Các em hãy thương yêu đùm bọc lẫn nhau đừng để bạn phải tủi thân.
Có cái gì đó xôn xao trong lòng tôi. Cô giáo nói tiếp:
– Ai xung phong ngồi gần bạn Vĩnh?
Rất nhiều đứa giơ tay, nhưng tôi giơ đầu tiên nên cô bảo Vĩnh vào ngồi gần với tôi.
Thê rồi chúng tôí lại tiếp tục buổi học. Tôi vừa viết bài vừa liếc sang người bạn mới. Không hiểu sao tôi lại e dè không dám mở đầu câu chuyện. Vĩnh quay sang tôi mạnh dạn làm quen:
– Hình như bạn nhà ở phường mười hai, mình trông cậu quen lắm!
Tôi như người chết đuối vớ được phao:
– A! Mình nhớ ra rồi! Bạn thường đi bán bánh bò, bánh tiêu ngang qua nhà mình phải không!
Thế là Vĩnh và tôi quen nhau từ đấy. Tôi còn biết được Vinh không còn mẹ. Gia đình khá đông người. Bố lấy dì ghẻ nên Vĩnh rất vất vả, không được sung sướng như tôi và một số bạn khác ở trong lớp. Càng chơi với Vinh tôi càng thương Vĩnh hơn, coi Vĩnh như anh em cùng nhà. Tôi luôn đem hết sức mình giúp Vĩnh những gì tôi có thể làm được. Lúc thì một tấm áo, chiếc quần, lúc thì vài quyển tập hay một số đồ dùng cần thiết cho học tập, đôi giày thể thao hay chiếc nón kết… ngược lại Vĩnh cũng giúp tôi nhận ra được nhiều bài học quý báu trong tình cảm, trong sinh hoạt đời thường… Từ đây, tình bạn của chúng tôi ngày càng gắn bó hơn.
QUỲNH THƠ (HS Đồng Nai)
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Em hãy nêu cảm nghĩ về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh rất hay
Em hãy nêu cảm nghĩ về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh Bài [...]
Th11
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Tiếng gà trưa của nhà thơ Xuân Quỳnh rất hay
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Tiếng gà trưa của nhà thơ Xuân [...]
Th11
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến rất hay
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Bạn đến chơi nhà của thơ Nguyễn [...]
Th11
Biểu cảm về cây phượng trong sân trường em
Biểu cảm về cây phượng trong sân trường em Bài làm Chắc chắn mọi người [...]
Th11
Biểu cảm về mẹ lớp 7 hay nhất
Biểu cảm về mẹ lớp 7 hay nhất Bài làm Trong cuộc sống của mỗi [...]
Th11
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh Quan rất hay
Em hãy nêu cảm nhận về bài thơ Qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh [...]
Th11