Kể lại câu chuyện Ếch muốn to bằng con bò bằng văn xuôi

Đề bài: Đọc bài thơ ngụ ngôn "Ếch muốn to bằng con bò" và kể lại câu chuyện bằng văn xuôi sao cho hấp dẫn và sinh động.

Ếch muốn to bằng con bò

Ếch kia nom thấy chú bò

Trước con mắt ếch, bò to kếch xù

Cái thân ếch bé như quả trứng

Lại muốn trương cho xứng với bò

Cố phình, cố phệnh cho to

Phình xong bảo bạn: "Thử so xem nào 

Đã to chửa, nói tao nghe thử 

Bằng bò chưa, đã đủ hay chưa?

"Cóc bằng", tiếng chị em thưa,

Ếch ta lại cố: "Đấy vừa bằng chăng?"

Chị em bảo: "Khó bằng bò được!"

Ếch lại càng: "Đến lúc bằng đây!"

Chị em bảo: "Khó bằng bò được!"

Ếch lại càng: "Đến lúc bằng đây!"

Chị em cứ bảo: "Này này!

Còn thua xa lắm, sức mày đừng mong”

Cái con vật gầy nhong lại cố 

Phình, phình thêm đến… vỡ bụng kềnh!

Ngẫm trong thế sự chúng mình 

Dại như cái ếch thật tình thiếu đâu!

Trưởng giả muốn ra màu vương giả 

Học công khanh xây cả đền đài

Tiểu vương đặt sứ cho oai

Tước hầu cũng muốn làm trai thị đồng.

(Thơ ngụ ngôn La Phông-ten)

Nguyễn Đình dịch

Bài làm

Con ếch sống ở ven một cái đầm rộng, quanh quẩn chẳng đi đâu xa. Thế nhưng, ếch vốn tính hay ghen tị, học đòi, không bao giờ nó chịu thua kẻ khác. 

ngu ngon - Kể lại câu chuyện Ếch muốn to bằng con bò bằng văn xuôi

Ở đời, những kẻ không biết mình, cố sức đua đòi thì đều như ếch cả thôi

Một hôm, ếch thấy một con bò ung dung gặm cỏ ở ven đầm nước. Lũ nhái, cua, tôm thấy bò thì kính nể lắm, chúng bảo nhau rằng ở đầm nước này chẳng có ai to lớn, oai phong như bò. Nghe vậy, ếch bực mình vô cùng, nó cho rằng lũ cóc nhái phục bò vì cái thân xác to lớn của bò mà thôi. Nếu mình to bằng bò thì chắc chúng cũng phục minh như vậy. Mà muốn to thì có gì là khó, họ nhà ếch mình chẳng có cái bụng to như cái trống đấy sao?

Xem thêm:  Chân dung một thiếu niên

Nghĩ sao làm vậy, ếch cất tiếng Ồm ộp bảo: "Các người hãy xem đây, bò đâu đã to. Ta đây cũng có thể to bằng bò chứ đâu có kém". Thấy lạ, dân trong đầm kéo nhau đến đông nghịt. Thấy thế, ếch càng cao hứng, nó hụp xuống uống nước, bụng nó căng tròn như trái bóng. Xong, nó vênh mặt hỏi mọi người: "Thế nào, đã to bằng bò chưa?". Mọi người đồng thanh: "Làm sao bằng được!". Thế là ếch lại cúi xuống, cố sức uống, uống mãi. Rồi, nó lại hỏi: "Thế nắy chắc to bằng bò rồi chứ nhỉ?". Mọi người buồn cười quá, lại hô to: "Làm sao bằng bò được, còn lâu!". Ếch lại càng cô phình bụng ra mà uống, cái bụng nó căng mỏng, đau tức, lũ nhái được thể càng khích thêm. Ếch quyết không chịu thua, nó cố phình mãi bụng ra để chứa nước. Nó cứ tuởng chỉ cần uống nhiều là sẽ to bằng bò. Thế nhưng, không ngờ, cái bụng nó cứ rạn dần ra. không còn chịu nổi nữa. Mắt ếch lồi ra vì cố sức, bụng ếch mỏng dần rồi… ùng! Bụng ếch vỡ tan, ếch nằm gục xuống, không động đậy nổi nữa. 

Thầy đồ cóc biết chuyện, bảo lũ học rằng: "Ở đời, những kẻ không biết mình, cố sức đua đòi thì đều thế cả thôi!".

Nguyễn Trần Linh Chi 

(Trường THCS Trưng Vương)