Một thời đại vừa chẵn mười năm

MỘT THỜI ĐẠI VỪA CHẴN MƯỜI NĂM

Trong mười năm ấy, thơ mới đã tranh đấu gắt gao với thơ cũ, một bên giành quyền sống, một bên giữ quyền sống. Cuộc tranh đấu kéo dài cho đến ngày thơ mới toàn thắng. Trong thắng lợi ấy, cũng có những người tả xung hữu đột nơi chiến trường, nhưng trước hết là công những nhà thơ mới. Tôi không so sánh các nhà thơ mới với Nguyễn Du để xem ai hơn ai kém.

thoi dai - Một thời đại vừa chẵn mười năm

Trong mười năm ấy, thơ mới đã tranh đấu gắt gao với thơ cũ, một bên giành quyền sống, một bên giữ quyền sống


Đời xưa có thể có những bậc kì tài đời nay, không sánh kịp. Đừng lấy một người so sánh với một người. Hãy sánh thời đại cùng thời đại. Tôi quyết rằng trong thi ca Việt Nam chưa bao giờ có một thời đại phong phú như thời đại này. Chưa bao giờ ta thấy xuất hiện cùng một lần một hồn thơ rộng mở như Thế Lữ, mơ màng như Lưu Trọng Lư, hùng tráng như Huy Thông, trong sáng như Nguyễn Nhược Pháp, ảo não như Huy Cận, quê mùa như Nguyễn Bính, kì dị như Chế Lan Viên và thiết tha, rạo rực, băn khoăn như Xuân Diệu.

(Theo HOÀI THANH, Thi nhân Việt Nam.

NXB Văn học, Hà Nội, 1996)


Xem thêm:  Bình giảng bài thơ Đò Lèn của Nguyễn Duy