Nghị luận xã hội về bệnh nói dối

Nghị luận xã hội về bệnh nói dối

Hướng dẫn

Chuyện ngụ ngôn "Thằng hé chăn cừu và chó sói ” hẳn nhiều người trong chúng ta đã được nghe kể hoặc đã được đọc. Kẻ chăn cừu đã nói dối "chó sói đến hắt cừu " để đánh lừa mọi người. Hắn đã đánh lừa mấy lần và cười một cách đắc chí mỗi khi mọi người kéo đến. Rồi sau đó, khi bầy sói xuất hiện, tiếng thằng bé chăn cừu thất thanh kêu lên. Nhưng nào có ai đến cứu giúp hắn nữa? Đàn cừu của hắn đã bị bầy sói bắt hết không còn một con! Cái giá của việc nói dối thật quá đắt! Bộ mặt của kẻ nói dối thật đáng sợ! Hắn đã làm một việc quá ngu dại!

Nói dối là một tính xấu, cực kì xấu. Bịa ra sự việc, tung tin thất thiệt nhằm đánh lừa mọi người là nói dối. Nói dối có đủ trò, đủ thủ đoạn, đủ mánh khóe, và nhằm nhiều mục đích. Nói dối để dánh lừa người, để nhằm một mục đích nào đó, để trục lợi…

Thằng bé chăn cừu nói dối "có chó sói" để đánh lừa bạn chăn cừu, và để… cười. Đứa bc hư nói dối bố mẹ, thầy cô giáo, là để trốn học đi chơi, hoặc che giấu khuyết điểm. Những kẻ vô luân, dùng thủ đoạn nói dối để "lừa thầy phản hạn ”. Bọn lang băm nói dối, lừa người bệnh để kiếm được nhiều tiền! Người bán hàng nói dối đê’ trục lợi! Quan tòa chà đạp lên công lí, tạo ra bản án oan sai, thất nhân tâm vì tiền bạc, đôla! Có những cán bộ đảng viên biến chất nói dối là để lừa dân! Làm láo háo cáo hay, tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại – đều là nói dối! Nhiều con số thống kê "mờảo" làm cho người đọc, người nghe nghi ngờ, dẫn đến mất lòng tin! Nếu kẻ nói dối được bao che, được bưng bít, được "hảo kê ”,… thì vô cùng nguy hại!

Nói dối chỉ được nhất thời. Mũi kim bọc giẻ lâu ngày cũng lộ ra. Nói dối trước sau rồi cũng bị lòi đuôi: "Đường di mau tói, nói dôi lồi đuôi”; “Đường di hay tối, nói dối hay cùng" (Tục ngữ).

Kẻ méo mó nhân cách, người sa đọa tâm hồn mới nói dối, dùng thủ đoạn nói dối, để trục lợi. Bưng bít thông tin, đổi trắng thay đen, có ít xít ra nhiều, bịa chuyện, dựng chuyện,… đều là nói dối. Nói dối để phủi tay, để trốn tránh trách nhiệm!

Các loại “cò" hiện nay như cò đất, cò nhà, cò trường học, cò bệnh viện, cò vé, cồ dự án, cỏ chạy chức chạy quyền, cò khen thưởng, cò xuất cảnh lao động,… đều đáng sợ, thật ghê tởm. Lưỡi chúng như rắn độc. Lòng chúng như phù thủy! Bây giờ đi đâu, đến đâu, người dân lưưng thiện cũng gặp "cò ”. Chúng nói dối như thành thần! Chúng có đủ mọi thủ thuật, mọi mưu ma chước quỷ để đánh lừa bất cứ ai.

Nói dối đã trở thành "bệnh ”, thành “tệ nạn ”. Nói dối dù nhằm bất cứ mục đích nào đều là tội lỗi, vô đạo đức.

Chúng ta phải biết sống thật thà, trung thực. Nên nhớ và nên biết: "Một lời nói dôi sám hối chín ngày "Thật thà lờ cha mách qué! (Tục ngữ).

Chống lại bệnh nói dối là để xây dựng con người mới, con người có văn hóa, giàu nhân cách là nhiệm vụ cấp bách và khó khăn của toàn xã hội hiện nay. Nhưng chúng ta tin tưởng: một khi kỉ cương được tăng cường, giáo dục đạo đức xã hội được quan tâm, ý thức toàn dân được nâng cao thì tệ nạn này sẽ bị đẩy lùi.

Xem thêm:  Cảm nhận khát vọng hòa nhập của nhà thơ Thanh Hải qua bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”

Nguồn: Vietvanhoctro.com