Viết đoạn văn về Tình cha con

Viết đoạn văn về Tình cha con

Hướng dẫn

Ông trở về làng vào một buổi chiều có rất nhiều mây trắng. Ngôi nhà ngày xưa của gia đình ông bây giờ trông thật thảm thương: mái tranh thấp lè tè, chân vách đất đã bục nham nhở trơ ra những cọng rơm, lu nước bên cây chuối bị đứng nghiêng với cái miệng mề xanh rêu… Ông bước vào nhà. Trong nhà, hai bà cháu đang ăn cơm. Người bà ngoài tám mươi mắt loè nhoè không nhận ra con rễ. Đứa cliảu chào ông bằng tiếng chào đối với người khách lạ. Khi nghe tiếng nói hơi quen bà bỗng nhận ra là đứa con rễ đã trở về, đôi đũa rơi xuống mâm cơm từ tay bà, niềm vui ánh lên trong đôi mắt nhạt nhoà nước của bà. Trong khi đó, đứa con bỏ ra gốc ổi sau vườn ngồi một mình…

Người cha vừa sửa sang lại ngôi nhà vừa tính toán mua sắm những dụng cụ trong gia đình. Mẹ già thì ngồi nhai trầu mà ánh mắt rưng rưng. Nhưng đứa con không hiểu vì sao hay sang nhà hàng xóm và thường ngủ luôn bên đó. Người cha vẫn âm thầm chăm bón lại cây hạnh phúc đã cằn cỗi trong hai mươi năm. Đứa con đã ở nhà nhiều hơn, và đã bắt đầu nói chuyện với cha. Càng ngày hai cha con càng quấn quít nhau hơn qua những câu chuyện lẫy lừng trong cuộc đời chinh chiến của cha. Đứa con bây giờ nhìn ông bằng ánh mắt trìu mến, ngưỡng mộ.

Xem thêm:  Tả cảnh sum họp của gia đình em

Vậy là ở xóm tôi không còn “ngôi nhà cô đơn” nữa. Người cha đã đem ánli sáng về trong ngôi nhà vốn đầy bóng tối. Họ sống tuy không khá giả lắm nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười.

Nguồn: Vietvanhoctro.com